Một sáng thức dậy, mình còn đang vươn vai ngáp ngắn ngáp dài trên thềm nhà.
Bỗng nhiên mắt mình mở to khi thấy có cái gì hồng hồng tím tím lấp ló trong đám lá ấy.
Lon ton lại gần...
Ồ! Một chùm hoa. Màu tím.
Đẹp quá! Mình chưa từng nhìn thấy trước đó.
Thế là vội chạy xuống bếp kêu to.
- Mẹ! Mẹ ơi. Nhà mình nở hoa gì ấy. Đẹp lắm! Màu tím!
Mẹ đang quét sân cũng chạy ra xem rồi reo lên.
- Hoa BẰNG LĂNG đấy !
Nghe cái tên đẹp sao mà thích thật. Tên thì nghe lâu rồi mà chưa thấy bông nó ra sao cả. Giờ thì mới biết HOA BẰNG LĂNG là gì đấy. Và ...giờ cũng mới phát hiện ra rằng " nhà mình có 1 cây BẰNG LĂNG", mà bằng lăng ổi, lá nhỏ, loại đẹp nhất cơ đấy!
Tối bố về lân la ra hỏi mới biết nhà ta trồng nó cũng mấy năm rồi. Mà ba trồng trong chậu, cớm, nó không phát triển. Thế mà vừa bứng xuống đất chưa được 1 tháng em ấy đã ra bông. Thích thật!
Hoa có màu tím, khi già thì hoa chuyển dần sang màu trắng. Cánh hoa mỏng lắm, lại nhăn nhăn nữa. Thế mà hoa lâu tàn lắm. Phải mấy tuần chùm hoa đó mới tàn. Nhà mình sáng dậy ai cũng ra ngắm xem hôm nay nó có nở thêm bông nào không rồi mới bắt đầu đi ... đánh răng rửa mặt. ^^
Ai đi ngang qua cũng phải dừng lại ngắm bông tím rực. Mình thì suốt ngày chụp ảnh lia lịa. Ong bầu cũng suốt ngày tới hút mật. Cả nhà ai cũng vui vẻ hơn từ khi hoa nở ^^
Bằng lăng sau cơn mưa |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét